Nguyễn Tâm

NHỚ QUÊ


Hơn mười năm xa quê
Chẳng biết lúc quay về
Dòng đời ngược xuôi dâu bể
Cay đắng ngọt bùi mà kể chuyện xưa


Trời có lúc nắng mưa
Nhớ sao hết cho vừa
Ngoài hiên nắng rọi hàng dừa
Đằng xa đám mạ trâu bừa ruộng ai


Mang quê hương trên vai
Đi suốt dặm đường dài
Tuổi trai sự nghiệp tiền tài
Bỏ quên nguồn cội chỉ vài phút giây


Hương sữa mẹ đâu đây
Nuôi con lớn từng ngày
Bạc phơ tóc trắng thân gầy
Hòm hem đôi mắt đong đầy tình thương


Chạnh lòng chút vấn vương
Dạ thắt ai tỏ tường
Xa quê vẫn nhớ tên đường
Lối về đất mẹ có vườn bí ngô


Bông súng nấu cá rô
Cải môn ngon thấy mồ
Hạt gạo trắng thơm trong bồ
Thương con mẹ để tha hồ con ăn


Ôi cây khế bụi măng
Quê ta ai sánh bằng
Ngày đi mẹ đã dặn rằng
Quê hương phải nhớ in hằn trong tim


Bên trời mỏi cánh chim
Thuở thơ ấu kiếm tìm
Hoàng hôn nắng đã dần chìm
Con về khơi lại nỗi niềm xa quê !


Nguyễn Tâm
04 - 28 - 2011

Được bạn: vdn 4.6.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "NHỚ QUÊ"